++ ++ THÂN MẾN CHÀO CÁC BẠN ++ ++

Thứ Tư, 13 tháng 7, 2011

MỖI NGƯỜI CÓ MỘT QUÊ HƯƠNG ... HIC!



Bài thơ QUÊ HƯƠNG của tác giả ĐỖ TRUNG QUÂN đã làm rung động trái tim của biết bao người Việt , bởi ai cũng có một quê hương để yêu, để thương, để nhớ ...và quê hương đã đi vào thơ, vào nhạc , vào lòng người ... qua nhiều thế hệ .


" Quê hương mỗi người chỉ một"  -  "Như là chỉ một mẹ thôi "   -  nhưng sao cho tới giờ mà mẹ Việt Nam vẫn chưa nguôi dòng suối lệ  ??? Có phải chăng vì  "Mỗi người có một quê hương " ?  

 
Quê Hương
*

( Bài Học này của quan ...tham ).



Quê hương là gì cũng được
Nào ai bắt buộc phải yêu ?
Quê hương là gì mặc kệ
 

Cần chi phải hỏi quá nhiều ?

 
Quê hương là con bò sữa
Các quan cùng vắt mỗi ngày
Quê hương là đường quan lộ
Quan cần rợp bóng dù ô

Quê hương là con tàu lớn (1)
Vẽ voi (2) quan cứ tha hồ
Quê hương là ngồi chỗ "mát"
Êm đềm xơi bát vàng thôi


 
Quê hương là đường nho nhỏ
Nhưng mà biệt thự thật to
Là nơi có (những) cô vợ nhỏ
Quan to "say giấc" ngủ khò


 
Quê hương là săm sô nai nhỏ
Nhưng mà "dự ớn" thật to
Hiệu quả ? Ôi thôi, rất nhỏ!
Quan ghiền thất thoát thật to !


 
Quê hương là bàn tay vợ
"Nhọc nhằn" đếm miết vàng, đô
Tích lũy lâu ngày chày tháng
Đã lên con số khổng lồ

Quê hương là vàng "mười sáu"  (3)
Là màu hồng "bốn tốt" (thích) mê tơi
Là đỏ tươi cờ hai nước
Sao vàng sáng chói "răng môi"


 
Quê hương dù ai cũng có
"Bên kia biên giới là nhà" (4)
Quê hương bên này cũng vậy
Phân chia ni nớ lôi thôi ?


 
Quê hương cho dù khác biệt
Như là tiếng nói riêng thôi
Quê hương quan đâu có nhớ?
Bởi quan đâu muốn là người !

???

Hic!




-----------

* Họa theo bài thơ QUÊ HƯƠNG - của ĐTQ

(1) Lớn cỡ ...titanic Vinashin.
(2) Đề án, dự án cỡ ...tỉ tỉ trở lên . VD : đề án 112, đề án tranh cãi 70 tỉ ...
(3) 16 chữ vàng ... dẽo nẹo mà ai cũng biết :D
(4) Trích trong 2 câu thơ :

 - Bên kia biên giới là nhà
   Bên đây biên giới cũng là quê hương .


12 nhận xét:

  1. Sorry bác Kwan, cho em phát biểu si nghĩ tí (?)


    Trả lờiXóa
  2. Quê hương mỗi người chỉ một,
    Có thằng lại có tới hai
    Một nơi mỗi ngày vơ vét
    Một nơi lạy vái hàng ngày...:))

    Trả lờiXóa
  3. Quê hương lạ đó nha ... a ha ha ... a ha ha ...

    Trả lờiXóa
  4. Bởi vì nó rất thật chị à .

    Xin trích đăng lại một entry cuả bác To-hai.blogspot.com nói về vài "chiêu" của các quan , những chiêu này so với nay thì cũng đã "xưa rồi diễm "

    (Nguồn blog To-hai)

    - Tuần kí số 35

    16/01/2010

    Tuần này bỗng dưng tớ nhớ... một người!

    Truớc hết mong các bạn gần xa đừng hiểu nhầm rằng lão già này chắc có dấu hiệu “gở chết” nên lại muốn “thú tội” yêu đương nhăng nhít gì thời quá khứ đây? Không phải! Tuyệt đối không phải! NGƯỜI đây là… giống đực! Ông ta không hề quen tớ, tớ cũng chưa hề gặp mặt nhưng ông ta khá “nổi tiếng” trong Quân Đội Nhân Dân anh hùng thời chống Pháp… Những chi tiết về cuộc đời và cái chết “dựa cột” của ông ta, tớ chỉ biết thêm nhờ sau này có cả một quá trình làm việc với… vợ ông ta, một ca sỹ Nghệ sỹ Nhân Dân, hơn tớ 4 tuổi (mất năm 1989), mà cái đám cưới linh đình, sa hoa, tốn kém, phớt lờ dư luận đã là chứng cớ duy nhất không thể chối cãi, đã được phổ biến công khai dẫn ông đến… Tòa án binh để nhận một bản án tử hình đầu tiên và duy nhất dưới chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa! Các đồng ngũ, đồng khóa, đồng niên của tớ giờ này ai còn sống đã nhớ ra là ai rồi chứ? Vâng! Ông ta là Trần Dụ Châu, đại tá (chắc... “tự phong” vì những năm 49-50, chưa hề có phong quân hàm) Cục Trưởng Cục Quân Nhu Bộ Quốc Phòng, chồng của ca sỹ nổi tiếng đất Bắc mà tớ vừa nói trên!
    Để viết đoạn mở đầu này, tớ đã phải lục xoát lại bộ nhớ xem cái gì mình còn lưu giữ được và phải gọi điện gần chục cuộc gọi đường ngắn, đường dài cho những nhân chứng còn sống mà tớ quen để xác minh tài liệu... Kết quả cho thấy tóm tắt như sau:

    1- Không có chứng cứ về tham ô, ăn cắp, ăn cướp tiền của nhân dân, không có con số tiền cụ thể, nhà đất, villa, tòa ngang dãy giọc nào, không có mét vuông ruộng đất nào và vợ mới cưới cũng nghèo mạt rệp cho đến tận cuối đời dù chẳng phải tịch thu, kê biên tài sản nào “do lợi dụng chức vụ mà có”.

    2- Tòa kết tội chỉ là “Đảng viên biến chất, ăn chơi sa đọa, tiêu tiền của công vào những việc cá nhân mà điển hình là cái đám cưới rềnh rang toàn của ngon, vật lạ, thuốc lá Mỹ, rượu Tây… Khách mời đủ loại, kể các quan chức cao cấp đến những nhân vật đi đi, về về nội thành như đi chợ (tổ chức “kinh tài”của Cục Quân Nhu lúc bấy giờ). Nói một cách khác, tội của ông ta, chủ yếu là tội ‘TRONG LÚC QUÂN DÂN TA ĐANG ĐÓI KHỔ THIẾU THỐN ĐỦ ĐƯỜNG THÌ MỘT SỸ QUAN CAO CẤP LẠI LẤY TIỀN CỦA NHÂN DÂN CHI TIÊU CHO ĐÁM CƯỚI MÌNH MỘT CÁCH SA HOA LÀM MẤT UY TÍN CỦA CÁCH MẠNG CỰC KỲ NGHIÊM TRỌNG… (một lời buộc tội công khai, trước cả ông chánh án Tòa án binh, của nhà văn, đại biểu quốc hội Đoàn Phú Tứ, ngay tại bữa tiệc cưới linh đình khi ông được mời đến “dự khán”… và ngay tại chỗ, ông đã đâp cốc rượu xuống bàn bỏ ra về… và ít tháng sau thì… ông về… thẳng Hà Nội!).

    3- Nội dung phiên tòa xử ông ra sao, rất ít người được biết, được dự, luật sư nào đâu còn trong tự điển tiếng Việt, báo chí thời ấy, kể cả luật pháp ai cũng mù mờ… Tất cả chỉ là... ”nghe nói” vậy mà chỉ nghe nói thôi về các tội của Trần Dụ Châu, ai ai cũng thấy: ”Thật Đáng Đời! Chỉ cần một chứng cớ duy nhất về cuộc sống ăn chơi, sa đọa, tổ chức lễ cưới như đám cưới một tên tư sản mại bản giữa lúc toàn dân đang cố “cầm cự để tiến tới tổng phản công”, ”quân đội thì kaki sợi đúp, mũ úp lồng gà” (vải dệt kiểu bao tải và mũ tự đan kiểu đan lồng gà có vải bọc ngoài) thì ai cũng nhận thấy vụ xử tử này là công minh hết mực rồi!

    4- Sau nhiều chục năm trời,có nhiều dịp làm việc cùng ca sỹ Th.H., tôi đã được biết thêm nhiều chi tiết là: Tên tử tù TDC chẳng để lại cho bà được một xu nào. Ngoài cái đồng hồ Wyler cũ kỹ và… cái tai tiếng là “vợ của một quan to” tham nhũng. Bà còn kể vanh vách về những cách sống “coi trời bằng vung” của ông chồng đã làm mọi người, kể cả bà, “phát khiếp”. Tuyệt đối không bao giờ bà dám nói một câu minh oan cho chồng. Thậm chí có lần nói chuyện với tôi và ông Nguyễn Đình Quý, Trưởng Phòng âm nhạc của tôi, về vụ án đó bà còn kết luận một cách hồn nhiên: “Mới đầu mình đâu có biết ông ấy “gan to” như vậy. Ông ấy cứ tưởng được Đ

    Trả lờiXóa
  5. to-hai said

    Liệu tớ có "để trái tim lên trên cái đầu" khi viết entry này không các bạn?

    --------


    - Hoàn toàn KHÔNG bác ạ. Lý do là bác đã trưng ra ít nhất 4 cái kết quả điều tra và nhận định tóm tắt toàn bộ vụ án trên rồi đấy thôi!...Nếu như TDC đang sống ở thì hiện tại , có lẽ tội danh ấy cũng không đến nỗi nhận mức án thế... ( cháu từng nghe kể và cũng tin thế, vì còn "nghe đồn rằng " có một cái "bằng chứng không thể chối cãi" nửa là lông gà, lông vịt từ đám cưới đã bay rất xa - hổng phải lông ngỗng - thế mới đau chứ ? Hic! . Nay chỉ đọc sơ 4 tóm tắt đã thấy ...rùng mình cho "tính công minh của pháp luật" và cách xét xử hồi ấy ! Vì thấy ...tội tội cho ông TDC - Mức độ và tính chất của cùng "vụ việc" đó, ngày nay đã vượt xa tưởng tượng của bao người, và số lượng thì "không ngừng phát triển" theo ...cấp số nhân, nhưng hay ở chỗ "thiên hạ " vẫn bình an vô sự, lại còn được "ấm" cả bao đời : con, cháu, chắt, chút, chít...trong khi ông TDC phải dựa cột (hổng biết có nhắm mắt nổi không ?) , lại còn bị lưu "bẩn danh" cho vài thế hệ hậu sinh..... )

    - Bác kể ngày xưa chuyện Dụ Châu,
    Trái tim lầm chỗ để lên đầu
    Cưới nàng phung phí xa hoa lắm
    Nên nỗi tơ hồng hoá oán sâu !

    ........

    - Bác kể sờ xích tổng công ty
    Lương cao ngất ngưỡng chả ai bì
    Hội đồng quản trị, người nhà nước
    Cơ chế luơng chưa có, dễ béo phì

    - Bác kể chuyện siêu ...siêu đất tặc
    Tiến sĩ họ Lê quả có nghề
    Lâm tặc hoàn lương còn bị cướp
    Bởi vì "có chức" QUỶ quá ghê!


    - Bác kể chuyện nay Phạm Hạnh Thu
    Hải quan, thuế vụ... có ô dù
    Mua đi bán lại bao lô đất
    Chẳng bị sao, còn được tiền bù

    - Bác kể thâm cung một một hai
    Tham mưu chính phủ quả là tài
    Lương cao sao lại còn ...ăn cắp?
    Ra toà còn chối chẳng làm sai !

    ......

    Hic! Hic!
    Pó toàn thân...

    Trả lờiXóa
  6. Tạm kết :


    -" Đất nước mình đâu cũng ... ác như ranh,
    Gương mặt người, lắm kẻ sắp mọc nanh !"

    -" Người với người là ...lang sói cho nhau"

    - "Đảng cho ta trái tim ...sầu
    Khuỵu chân mà ... lết, cúi gầm đầu mà ...lê "

    Trả lờiXóa
  7. Nghịch lý không ?
    Người mẹ này quá đáng trách, nhưng chung quy trăm tội cũng chỉ cái tội nghèo ?

    Chênh lệch giàu nghèo quá khủng khiếp ! KẺ ĂN KHÔNG HẾT, NGƯỜI LẦN KHÔNG RA !
    Người mẹ này vì sao quẫn bách làm liều như vậy ?
    Và còn nhiều những người nghèo khác nửa phải chấp nhận bước đường cùng : bán máu, bán thân, bán thận ..v.v...


    http://laodong.com.vn/Tin-Tuc/Me-vut-con-xuong-ao-vi-ngheo/49733

    Bạc Liêu: Mẹ vứt con xuống ao vì nghèo Thứ Ba, 12.7.2011 | 07:24 (GMT + 7) Sau hơn 10 ngày điều trị tại BV Đa khoa Bạc Liêu, chị Lê Thị Hồng Nương (SN 1990) - ngụ phường 8, TP.Bạc Liêu đã thừa nhận với cơ quan điều tra chính chị quẳng đứa con trai của mình xuống ao, tạo dựng hiện trường giả thành một vụ bắt cóc tống tiền. Chị Nương khai nhận, do quẫn trí vì gia cảnh nghèo, dù rất thương con (đứa trẻ sinh ngày 18.5), nhưng sợ nuôi không nổi nên mới có ý định giết con. Chiều 30.6, ngay sau khi chồng vừa đi làm, Nương đem con quẳng xuống mương, sau đó vào nhà tự lấy vải bịt miệng, trói chân tay chính mình rồi cố ú ớ la lên cho người nhà biết. Căn nhà của chị Nương sau khi chị vứt con xuống mương vào ngày 30.6. Ảnh: N.H Khoảng 10 phút sau, bà Mã Ngọc Thơ (mẹ chị Nương) đang làm việc sau nhà nghe con gái vùng vẫy, kêu la, bà kịp thời cởi trói cho con, đồng thời phát hiện đứa cháu đã mất tích. Bà Thơ truy hô và được người dân sinh sống xung quanh tức tốc tỏa ra quanh nhà để truy tìm cháu bé. Người dân bất ngờ phát hiện cháu bé được quăng xuống kênh có nhiều nước, cách nhà khoảng 100m. Điều mà người dân và người nhà cháu bé vui mừng khó tả, không thể tin vào mắt mình khi phát hiện cháu bé “đỏ hói” vẫn còn sống. Ông Huỳnh Văn Hải cho biết, cháu nội của ông may mắn thoát chết do phần đầu của cháu không bị ngập nước vì chiếc khăn móc vào nhành cây. Còn chị Nương được người nhà đưa vào BV cấp cứu. Con trai chị Nương sau đó cũng được đưa vào BV cấp cứu, hiện đã xuất viện, sức khỏe tốt.      Nhật Hồ

    Trả lờiXóa
  8. Thôi mà.

    Lần đầu nghe bài thơ này là nghe hát. Phản ứng rất negative, chẳng hiểu tại sao.

    Không thích những ai nhân danh và những gì từ sự nhân danh mà ra. Hóa ra chính nó (bài thơ) là cớ gây chia rẽ (cũng như gây nên sự họa vần rất cay đắng này).

    Trả lờiXóa
  9. Hơ hơ ... Phản ứng rất negative, chẳng hiểu tại sao.???

    Quá đúng !

    a ha ha ... a ha ha ...

    - Không phải "Quê hương mỗi người chỉ một". Mà là .... " Mỗi người có một quê hương "

    Trả lờiXóa






  10. Quê hương của những đứa trẻ "không thể chọn cửa sinh ra" này ( và còn nhiều những đứa trẻ khác) , lẽ ra cũng đâu tới nỗi không thể có được những gì là : "chùm khế ngọt", "con diều biếc", " con đò nhỏ", "dòng sữa mẹ", "giậu mồng tơi ", " bờ dâm bụt ", .... hay đơn giản chỉ là cái thú vị được " đuổi hoa bắt bướm mỗi ngày trên đường đi học" ?

    Trả lờiXóa
  11. Giờ thì hiểu tại sao rồi.

    Bài thơ đó, lúc đầu thì có vẻ được. Nhưng sau đó nghe có vẻ như... làm cha đời gia người ta. Cộng thêm cái thời điểm nó ra đời -- rất nhạy cảm, Việt kiều mới bắt đầu lục tục về thăm nước. Lúc đó người ta cảm thấy nó ra đời do đặt hàng. (Chính vì thế lão Cả Mò chửi tác giả quá xá.)

    Trả lờiXóa