Việt gian chính luận
Chúng ta thử hình dung một đất nước đạt đến mức lý tưởng, cực cùng về
giả dối, mà vẫn tồn tại: nếu giả hơn nữa thì sụp đổ nhanh chóng, còn
nếu chưa giả đến mức đó thì còn tiếp tục giả hơn được nữa. Tạm đặt tên
nước đó là Việt Gian. (Việt nghĩa là quá, rất, Gian tức là giả).
Ở Việt Gian ắt hẳn sẽ có vô vàn cái giả: giả pháp luật, giả phồn
vinh, giả tự do, giả khoa học, giả nghệ thuật, vân vân. Nhưng cũng vẫn
phải có nhiều cái thật. Ví dụ như có lúc phải ăn uống thật, vì nếu không
thì chết đói, còn đâu Việt Gian.
Một câu hỏi lớn được đặt ra là: vậy thì những cái gì có thể là giả,
cái gì là thật ? Bao nhiêu % giả, bao nhiêu % thật ? Thật và giả phải
được kết hợp với nhau thế nào ở nước Việt Gian cho tối ưu, cho đạt mức
giả lý tưởng mà vẫn tồn tại ? Và cấu trúc của Việt Gian phải như thế
nào, để đạt cực đại về giả ?
Về chính trị:
Các hình thức đa đảng phái không hợp với một nước đại giả, bởi vì các đảng phái có xu hướng vạch ra cái giả của nhau, yêu cầu bên kia phải làm thật, và như thế thì không thể tối ưu sự giả được. Bởi vậy, Việt Gian chỉ có thể có 1 đảng nắm quyền thật, các đảng khác nếu có cũng chỉ là đảng giả do đảng thật dựng ra. Hiển nhiên, đảng nắm quyền sẽ giả đi theo một học thuyết giả khoa học. Những gì là mốt thời đại thì cũng sẽ được giả thể hiện trong đời sống chính trị Việt Gian.
Ví dụ như giả tự do, giả dân chủ. Tầng lớp lãnh đạo phải là những người tham lam thật, mưu mô thật (nếu không đủ tham lam hay mưu mô sẽ bị người khác hất cẳng), nhưng đồng thời phải là đại giả: giả bằng cấp, giả lý luận, giả nhân nghĩa, giả khoa học, giả tư tưởng. v.v.Họ là những chính trị gia giả, nhưng là những diễn viên thật, diễn xuất giỏi hơn nhiều các nghệ sĩ đạt các danh hiệu giả. Ho chọn cho mình những cái tên giả , ví dụ như là “đầy tớ của dân”. Họ tạo ra các cuộc bầu cử hay góp ý giả, để cho thấy đại đa phần nhân dân (giả) ủng hộ họ …
Các hình thức đa đảng phái không hợp với một nước đại giả, bởi vì các đảng phái có xu hướng vạch ra cái giả của nhau, yêu cầu bên kia phải làm thật, và như thế thì không thể tối ưu sự giả được. Bởi vậy, Việt Gian chỉ có thể có 1 đảng nắm quyền thật, các đảng khác nếu có cũng chỉ là đảng giả do đảng thật dựng ra. Hiển nhiên, đảng nắm quyền sẽ giả đi theo một học thuyết giả khoa học. Những gì là mốt thời đại thì cũng sẽ được giả thể hiện trong đời sống chính trị Việt Gian.
Ví dụ như giả tự do, giả dân chủ. Tầng lớp lãnh đạo phải là những người tham lam thật, mưu mô thật (nếu không đủ tham lam hay mưu mô sẽ bị người khác hất cẳng), nhưng đồng thời phải là đại giả: giả bằng cấp, giả lý luận, giả nhân nghĩa, giả khoa học, giả tư tưởng. v.v.Họ là những chính trị gia giả, nhưng là những diễn viên thật, diễn xuất giỏi hơn nhiều các nghệ sĩ đạt các danh hiệu giả. Ho chọn cho mình những cái tên giả , ví dụ như là “đầy tớ của dân”. Họ tạo ra các cuộc bầu cử hay góp ý giả, để cho thấy đại đa phần nhân dân (giả) ủng hộ họ …
Về kinh tế:
Nền kinh tế giả của Việt Gian dựa trên các đường lối giả, kế hoạch giả, dự án giả, chuyên gia giả, thành tích giả,v.v. Tuy nhiên, vẫn phải có các nguồn thu nhập thật, không thì lấy gì ra mà ăn mà sống. Vậy các nguồn thu nhập thật cho kinh tế Việt Gian đến từ đâu?
Nền kinh tế giả của Việt Gian dựa trên các đường lối giả, kế hoạch giả, dự án giả, chuyên gia giả, thành tích giả,v.v. Tuy nhiên, vẫn phải có các nguồn thu nhập thật, không thì lấy gì ra mà ăn mà sống. Vậy các nguồn thu nhập thật cho kinh tế Việt Gian đến từ đâu?
- Từ bên ngoài, chia làm 2 phần:
phần cho không hoàn lại (chủ yếu là do các giả Việt gian đã chạy ra ngoài, thương xót họ hàng con cháu nhà mình bị ăn giả, nên gửi tiền về cho họ có cái để mà ăn thật), và phần thế giới cho vay (vay này là vay tiền thật, nhưng để đầu tư giả, móc tiền ra đánh chén thật). Cả hai nguồn này đều có nguy cơ cạn kiệt (đặc biệt là các nguồn vay: vay thì phải trả, nhưng vay thật mà trả giả thì thiên hạ sợ không cho vay nữa).
phần cho không hoàn lại (chủ yếu là do các giả Việt gian đã chạy ra ngoài, thương xót họ hàng con cháu nhà mình bị ăn giả, nên gửi tiền về cho họ có cái để mà ăn thật), và phần thế giới cho vay (vay này là vay tiền thật, nhưng để đầu tư giả, móc tiền ra đánh chén thật). Cả hai nguồn này đều có nguy cơ cạn kiệt (đặc biệt là các nguồn vay: vay thì phải trả, nhưng vay thật mà trả giả thì thiên hạ sợ không cho vay nữa).
- Từ tài nguyên thiên nhiên:
đào thật của cải từ dưới đất, dưới biển lên để chén. Đào này là đào thật, chỉ có phân phát là giả thôi. Các của cải đó giả thuộc về toàn dân Việt Gian, nhưng thật ra chủ yếu làm béo mấy nhóm đầy tớ giả. Nhưng các tài nguyên được khai thác thật, chăm lo bảo tồn giả sẽ nhanh chóng cạn kiệt.
đào thật của cải từ dưới đất, dưới biển lên để chén. Đào này là đào thật, chỉ có phân phát là giả thôi. Các của cải đó giả thuộc về toàn dân Việt Gian, nhưng thật ra chủ yếu làm béo mấy nhóm đầy tớ giả. Nhưng các tài nguyên được khai thác thật, chăm lo bảo tồn giả sẽ nhanh chóng cạn kiệt.
- Từ những dân đen thật.
Tuy rằng các dân đen này luôn đi theo khẩu hiệu “mày giả vờ trả lương cho tao thì tao cũng giả vờ làm việc cho mày”, nhưng cuối cùng họ vẫn thua thiệt thật, vì họ là những người có quyền lợi giả, nghĩa vụ thật, các đầy tớ giả có toàn quyền phục vụ giả nhưng bóc lột thật các dân đen.
Tuy rằng các dân đen này luôn đi theo khẩu hiệu “mày giả vờ trả lương cho tao thì tao cũng giả vờ làm việc cho mày”, nhưng cuối cùng họ vẫn thua thiệt thật, vì họ là những người có quyền lợi giả, nghĩa vụ thật, các đầy tớ giả có toàn quyền phục vụ giả nhưng bóc lột thật các dân đen.
Trong ba nguồn trên, chỉ có nguồn “dân đen thật” là dồi dào khó hết,
là nguồn chính để nuôi bộ máy kinh tế giả. Và để đạt cân bằng, thì 95%
dân số phải là dân đen thật, mới đủ nguồn cung cấp kinh tế cho 5% đầy tớ
giả.
(Ảnh minh hoạ: học thật)
Về giáo dục:
Đại học giả, giáo sư giả, nội dung giả khoa học, thầy dạy giả, trò học giả, thi cử giả, bằng cấp giả, v.v.
Thế cái gì là thật, khiến cho hệ thống giáo dục giả có được thu nhập thật để mà tồn tại ? Thu nhập thật của giáo dục giả xem ra đến từ nhu cầu về bằng cấp.
(Quá thật luôn : có bằng cấp là 1 trong những điều kiện để tậu "1 chiếc ghế thật " :) và chiếc ghế đó là bàn đạp để làm xiếc giả giả thật thật, thiên biến vạn hóa , cứ tít mù thì nó lại vòng quanh :)))
Đại học giả, giáo sư giả, nội dung giả khoa học, thầy dạy giả, trò học giả, thi cử giả, bằng cấp giả, v.v.
Thế cái gì là thật, khiến cho hệ thống giáo dục giả có được thu nhập thật để mà tồn tại ? Thu nhập thật của giáo dục giả xem ra đến từ nhu cầu về bằng cấp.
(Quá thật luôn : có bằng cấp là 1 trong những điều kiện để tậu "1 chiếc ghế thật " :) và chiếc ghế đó là bàn đạp để làm xiếc giả giả thật thật, thiên biến vạn hóa , cứ tít mù thì nó lại vòng quanh :)))
Ở Việt Gian, nhu cầu về học thức là giả, nhưng nhu cầu về bằng
cấp là thật và rất lớn. Ai cũng muốn có mảnh bằng lót mông, không giáo
sư tiến sĩ thì cũng phải thạc sĩ, mới dễ có đủ điều kiện để bày tỏ
nguyện vọng xin vào các vị trí ăn thật làm giả.
Gỉa dạy, giả học như vậy mà có khi lại may cho học trò, vì nếu học thật phải môn giả khoa học, thì có khi bị tẩu hoả nhập ma thật sớm.v.v.
Gỉa dạy, giả học như vậy mà có khi lại may cho học trò, vì nếu học thật phải môn giả khoa học, thì có khi bị tẩu hoả nhập ma thật sớm.v.v.
Còn có thể phân tích về nhiều mặt khác nữa, sâu hơn nữa, nhưng học
giả này không được ai trả nhuận bút thật cho bài thừa giấy vẽ voi giả
này, nên chỉ giả viết được có vậy thôi, cũng đủ cho thấy sự giả hoàn hảo
của nước Việt Gian rồi
Bánh Vẽ
Trả lờiXóaTác giả: Chế Lan Viên
Chưa cần cầm lên nếm, anh đã biết là bánh vẽ
Thế nhưng anh vẫn ngồi vào bàn cùng bè bạn
Cầm lên nhấm nháp.
Chả là nếu anh từ chối
Chúng sẽ bảo anh phá rối
Ðêm vui
Bảo anh không còn có khả năng nhai
Và đưa anh từ nay ra khỏi tiệc...
Thế thì đâu còn dịp nhai thứ thiệt?
Rốt cuộc anh lại ngồi vào bàn
Như không có gì xảy ra hết
Và những người khác thấy anh ngồi,
Họ cũng ngồi thôi
Nhai ngồm ngoàm...
Tháng 8 năm 1991
Ngồi dưới đất cứ mơ chuyện trên trời :((
Trả lờiXóaNhưng nếu không ước mơ, thì làm sao có hiện thực ? :((
Xóa