Nhật ký mở lại (mở lần thứ 58): "Thoái hóa tư tưởng" của mình bỗng vươn lên những tầm cao mới!
Nhạc sĩ Tô Hải
Đã hơn một lần mình thật thà khai báo, rằng thì là:
- Từ một chàng thanh niên 18 tuổi đầu, bỗng dưng hăng tiết vịt bỏ nhà cửa, xếp bút nghiên lên đường làm anh Vệ Quốc từ những ngày đầu cách cái mạng tháng 8!
- Từ một đảng viên đảng lao động, từ năm 1947 đã giơ tay thề trước 4 ông Tây râu xồm lạ hoắc rằng: ”Sẽ suốt đời hy sinh cho lý tưởng giải phóng loài người khỏi sự nô dịch của bọn Tư bản-Đế Quốc Phong kiến, sài lang “! (sic)….
Đến lúc hoảng hồn vì thấy:
- Tất cả chỉ là láo khoét, bịp bợm, tất cả chỉ là lừa đảo để dân nghèo đứng lên làm loạn, giết hại chính đồng loại của mình rồi thôn tính cả thế giới dưới khẩu hiệu “Vô sản toàn thế giới liên hiệp laị!”, “dựng xây thế giới đại đồng”!
Bằng những tội ác lịch sử ở trong nước như:
- Cải cách ruộng đất, chấn chỉnh tổ chức
- Đấu tranh chống nhân văn giai phẩm
- Lẳng lặng bỏ tù, thủ tiêu không xét xử những “bọn xét lại” gồm rất nhiều đảng viên lão thành, văn nghệ sỹ, nhà báo, trí thức …nhưng cố giấu kín để vẫn nhận được súng đạn, máy bay, tên lửa, xe tăng của chính “bọn xét lại”!
- Phá hết mọi nền tảng kinh tế của nước nhà bằng chính sách “cải tạo”, “quốc hữu hóa”, “tập thể hóa” toàn bộ nhà máy, xí nghiệp, đất đai, nhà cửa… (sự thật là cướp hết)
- Hy sinh đến người Viêt Nam cuối cùng để “đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc”, với cuồng vọng nhuộm đỏ cả miền Nam và “nếu đủ sức sẽ chẳng ngại gì mà không tiến thẳng đến New Delhi” (lời Hoàng Tùng, tổng biên tập báo "Nhân Dân")
- Trả thù không thương tiếc hàng triệu gia đình Việt ở miền Nam bằng cách cho toàn bộ sĩ quan và công chức đi tù không xét xử, đẩy gia đình họ đi kinh tế mới để chiếm nhà đất, buộc cả triệu con người phải vượt biên bẳng đường biển đến nỗi cả vạn người phải làm mồi cho cá đại dương và hải tặc…
- Đưa cả hai miền Nam Bắc vào con đường XHCN = ăn bo bo cả nút! Do kiêu hãnh cộng sản nên đã đưa quân đi giải phóng giúp “bạn Cămpuchia”, để chuốc lấy nạn cấm vận và sự lên án của toàn thế giới, kể cả những người xưa nay có cảm tình với Việt Nam như Lacouture, Jane Fonda, J. Baez…
- Cuối cùng là đổi mới”… như cũ nhưng tiếc rằng vì vẫn giữ cái đuôi xã hội chủ nghĩa không tưởng nên nảy sinh ra hàng vạn con sâu “tư bản đỏ” nhờ vận dụng cái đuôi này để ăn cướp từ tài nguyên, ruộng đất đến của cải của đất nước này!
Cho nên: chỉ có những người câm, điếc, mù, không tim, không óc mới không thấy
- CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN LÀ CÁI TÀ ĐẠO NGUY HIỂM, ÁC ĐỘC NHẤT TRONG LỊCH SỬ LOÀI NGƯỜI!
Chỉ có điều: Mỗi người diễn biến tư tưởng, thoái hóa khác nhau mà thôi! Trong đó:
- Thoái hóa bằng cách rời bỏ lý tưởng một cách âm thầm (bỏ sinh hoạt đảng khi về hưu,…)
- Thoái hóa bằng cách “ngậm miệng ăn tiền” kệ mẹ sự đời không ý kiến,
- Thoái hóa bằng cách thỉnh thoảng lên tiếng công khai “xây dựng” cho Đảng với mong ước Đảng sẽ lấy lại lòng tin trong Nhân Dân (Có người gọi là “Phản Biện... Trung Thành”)!
- Thoái hóa cao độ bằng cách trả thẻ đảng, lên án vạch trần cái sự vô lý, phản khoa học của chủ nghĩa cộng sản, lên án những người lợi dụng chủ nghĩa cộng sản và quá khứ của những người cộng sản mù quáng khi xưa, đã phải vào tù ra tội để bảo vệ cái ghế muôn năm của họ dù họ hoàn toàn vô tài bất tướng, không một mi li gam thành tích cách mạng nào!
Mình thuộc loại cuối cùng này!
Chẳng còn mấy hơi sức, chẳng thể di chuyển ra khỏi cái phòng chưa đầy 50 mét vuông vì bệnh tật đã 2, 3 lần tưởng thần chết đã mang đi…
Chẳng thể nào xuống đường biểu tình đòi Hoàng Sa và Trường Sa như những năm 2007, 2008…
Mình chỉ xin làm “cái kim nhỏ châm vào đít con voi dữ” bằng cách mỗi tuần lai rai nói lên những sự thật mà mình từng chứng kiến, hoặc vạch trần những sự thật mà người ta đang cố ngụy biện để bào chữa cho tội ác hàng ngày!
Không dựa trên những điều vu vơ, không có kiểm chứng, không bịa đặt, ngoài những gì chính mình đã là nhân chứng sống mắt thấy tai nghe, thậm chí là người trong cuộc với vai trò “vừa là nạn nhân, vừa là tội phạm” Đặc biệt chỉ biết tìm thực tế ngay trên báo Đảng-Nhà Nước chứ không đâu khác vì đã 5 năm trời rồi, mình bị… ”đóng đanh tại gia” do tật bệnh…
Tất cả chỉ mong đóng góp một phần nhỏ bé trong việc “giải cộng” ở cái xứ sở VN khốn khổ này! Một việc mà mình hoàn toàn tin tưởng là:
KHÔNG AI CÓ THỂ KẾT TỘI MỘT CÔNG DÂN KHI ANH TA BÁC BỎ MỘT CHỦ NGHĨA, MỘT NHÀ NƯỚC (MÀ LẠI) ĐẶT DƯỚI SỰ LÃNH ĐẠO TOÀN DIỆN CỦA MỘT SỐ NGƯỜI MÀ ANH TA KHÔNG MỘT CHÚT TÍN NHIỆM!(và mới chỉ ở phạm vi tư tưởng riêng tư của anh ta, chứ chưa hề có hành động, có tổ chức thực hiện nào cả!)
Với “niềm tin chiến lược” đó, mình cứ lặng lẽ mỗi tuần viết một bài trên nhật ký điện tử cá nhân (blog) của mình rồi mở toang cho mọi người cùng đọc!
Tưởng rằng quá trình thoái hóa của mình cứ thế mà “tiệm tiến” theo thời cuộc cho đến lúc… ngừng thở (bất cứ lúc nào)
Nào ngờ! Chỉ có 2 mẩu tin đột xuất đến khiến mình không còn là mình nữa!
1-/ Mình đã văng tục, chửi toáng lên: ”Tiên sư chúng nó chứ!! Không cách chức, bỏ tù bọn này thì đúng là cả lũ chúng phản động thật sự rồi”
2-/ Mình đã bật khóc, vừa khóc vừa chửi: ” Đ.M chúng mày! Ông mà còn trẻ như thời sỹ quan lục quân Trần Quốc Tuấn và trong tay có một khẩu tiểu liên ông sẽ… quét sạch lũ quỷ đội lốt người này!” Và sau đó thì mình đã nghẹn, không thở được nữa và sẽ giã từ mọi nỗi đau khổ trong tâm hồn nếu bà xã không cho hít vội một viên Spiriva 18mcg, tỉnh người, để lại có dịp nói lên những điều làm cho sự thoái hóa của mình vượt lên tầm cao mới đến thế:
Trước tiên là lòng tự ái, tự trọng của mình bị xúc phạm liên tục bởi những thứ tuyên bố, những quy định, chính sách, những hành động coi thiên hạ chẳng bằng… 1 cục cứt của bộ máy cầm quyền, đã được tung ra dồn dập suốt cả tháng nay sau khi bế mạc cái “quác hội của Đảng” họp cả tháng để chẳng giải quyết được cái gì lợi cho dân cho nước thật sát sườn, cấp bách (v/đ hiến pháp, đất đai, tên nước, nhất là chuyện biển đảo, luật biểu tình…).
- Trái lại toàn là những luận điệu “giải thích cho con nít” về tên nước “chỉ có giới tiểu thương muốn đổi” về lấy phiếu tín nhiệm tuy chưa ai bị mất chức nhưng cũng là lời “cảnh báo cho cán bộ nhìn lại mình” (?!)…
- Hoặc lạm phát không ảnh hưởng đến người thu nhập thấp!
- Hoặc hoặc “tăng giá xăng không ảnh hưởng đến người thu nhập trung bình”!
- Hoặc những con số như ma trơi đưa ra không biết ngượng (ngày 23/7 thành phố HCM khẳng định: so với năm 1990 thu nhập của dân nghèo giảm 33,83 %! (TuổiTrẻ trang 2) đã vả vào mồm những tên leo lẻo: Đời sống Nhân dân được nâng cao một bước
... Và còn nhiều những điều đang làm sôi máu nữa, đều do Báo của các ông ấy tung ra và làm cho không ít người chưa thoái hóa thì bắt đầu thoái hóa. Còn những người đã thoái hóa từ lâu rồi thì càng củng cố “niềm tin chiến lược” vào sự thoái hóa của mình.
Riêng tớ, như trên đã nói, chỉ có 2 tin làm mình bỗng đột ngột không còn là mình nữa vì bỗng dưng sự thoái hóa của mình “vượt lên một tầm cao mới”! Đó là:
1- Tin 3 trẻ sơ sinh mới một ngày tuổi đã bị giết chết cùng lúc, cùng địa điểm cùng bàn tay của những kẻ do vô ý, vô tình, hoặc do vô trách nhiệm, vô năng lực! mà giết người không cố ý. ..bởi tiêm văc xin phòng viêm gan siêu vi B cho các sinh linh vô tội!
2- Nhưng khốn nạn hơn là cả một “hội đồng” của Bộ bay vào Quảng Trị (trong lúc chính tiến sỹ Bộ Trưởng bộ Y Tế (đang có mặt tại ngay địa bàn xảy ra vụ việc, để khánh thành một “cái thứ biết ơn tượng trưng” tại nghĩa trang Trường Sơn) thì trốn biệt!
3- Để cuối cùng đưa ra một kết luận cực kỳ vu vơ nửa Mỹ, nửa Tâu “Shock phản vệ” nhưng…”Hội đồng đề nghị gửi mẫu văc-xin, mẫu xét nghiệm (máu, mô phổi, tim, gan, thận) đến phòng thí nghiệm quốc gia, quốc tế để xét nghiệm kiểm định ….mới có thể có kết luận chính xác”!
4- Để bản thân mình đã phải bật lên mà chửi bậy, kèm theo lời kết án bọn này: Bắt tất cả phải đền tội! Cách chức, từ chức, tước bằng bác sỹ tiến sỹ”. Nếu không thì chắc chắn “bọn phản động đã lọt vô từ ruộng đồng, nhà máy, từ công trình thủy hại đến bệnh viện mất rồi!“ Sự vươn lên tầm cao mới của tình trạng thoái hóa của mình đột ngột tăng lên là như vậy đấy!
untitled-1.jpg
"Những con người này có thể nào là phản động, nếu không phải bọn vu cáo họ mới chính là phản động?" từ trái qua: Anhbasaigon, Uyên Vũ, Tô Hải và Điếu Cầy- ảnh riêng của Tô Hải.
2- Như để giết mình thêm là cái tin do chính con của Điếu Cầy miêu tả bố “đi không vững, phải 2 công an sốc nách, đầu ngoẹo xuống, chân run, thở không ra hơi, không thể nhận ra bố cháu nữa” đã làm bản chất thoái hóa của minh bật tung lên! Lý do:
Mình dám đưa mạng sống của mình (dù mình rất quý từng phút giây còn lại) ra mà bảo đảm là:
ĐIẾU CẦY KHÔNG THỂ VÀ KHÔNG HỀ PHẢN ĐỘNG!
ĐIẾU CẦY CHỈ CÓ MỘT CÁI TỘI: ĐI ĐẦU TRONG PHONG TRÀO BIỂU TÌNH CHỐNG BÀNH TRƯỚNG TRUNG QUỐC, ĐÒI HOÀNG SA VÀ TRƯỜNG SA PHẢI TRỞ LẠI VỚI TỔ QUỐC VIỆT NAM
Ngoài ra anh và các bạn anh đều không có một hành động, một tổ chức, thậm chí một khẩu hiệu nào chống phá ngay cả cái chính phủ này!
Vậy thì lý do gì, sau 3 năm thụ án tù “trốn thuế”, anh lại tiếp tục bị vu chụp là “chống phá chế độ" (khi còn ở ngay trong tù ???) để bị kết án thêm 12 năm tù nữa.
Mình dám bảo đảm: Lý do duy nhất là bọn họ chỉ muốn anh đầu hàng bằng cách ký vào bản “Nhận Tội” để chiềng ra với thế giới và nhất là nhân chuyến đi của anh Tư, sang Mỹ gặp TT Obama, người đã từng gọi đúng tên ĐIẾU CẦY để nhắc các Hanoi phải tôn trọng nhân quyền, tự do báo chí... để anh Tư có được lời “nhận tội hình sự” của ĐC thì hết xảy!
Mình chắc chắn như đinh đóng cột là: Để được cái chữ ký nhận mình là có tội hình sự nhưng không đạt được kết quả nên họ muốn triệt hẳn cái tính kiên quyết không lui bước của anh bằng cách biệt giam anh (biệt giam ở tù cộng sản có nghĩa là cùm cả chân, xích cả tay - theo Vũ thư Hiên, người đã bị giam 11 năm trong nhà tù cộng sản)… Và anh đã đành phải dùng đến vũ khí cuối cùng: tuyệt thực, mà nếu có xảy ra cái chết chăng nữa, chúng sẽ sẵn sàng phủi tay! (Chết đầy thương tích ngay trong đồn cũng bị biến thành... tự tử hoặc bị bệnh tim nữa là!)
Mình thương, mình tiếc, mình hận cho trường hợp Điếu Cầy hơn ai hết vì:
- Chính mình là người đầu tiên được Điếu Cầy và bạn bè anh tin tưởng, trước khi bị bắt, thường xuyên đến gặp mình và có nghe mình đôi lời khuyên giải. Rằng thì là:
- Cần hết sức thận trọng, kìm chế, tránh bị khiêu khích...
- Tránh mọi khẩu hiệu, hành động dễ đưa đến sự đàn áp mà bọn khiêu khích có thể gây ra để lực lượng an ninh thẳng tay đàn áp.
- Nắm thật chắc mục tiêu trước mắt: Chống bành trướng bằng những biểu cuộc biểu tình bất bạo động mà không một chính quyền nào dám lấy đó là lý do để trấn áp nếu không muốn tự lật mặt nạ bán nước của mình.
- Và một điều mà mình suy nghĩ mãi: Có phải do mình mà ĐC và các bạn anh đã chống họ ngay ở trong tù không? Đó là: Các cậu chống Tầu chính là chống bọn họ đấy! Vì họ đã bị Tầu hóa từ khuya rồi! Còn Tầu còn họ! Tầu mà biến thì họ cũng tiêu luôn!
Cuối cùng chẳng hiểu có phải vì thấm nhuần cái “niềm tin chiến lược” được hình thành sẵn trong mình đã đồng nhất với các hành động trước sau như một đó của ĐC và bạn bè không mà sau những vụ bắt lên, bắt xuống, do biểu tình, do bị vu cáo hết chuyện ma túy đến trốn thuế thì …một tòa án bỏ túi đã xử anh 12 năm tù, nặng nhất trong các án tù theo điều luật 88 từ trước đến nay!
Hải ơi! Điếu Cầy ơi!
Với tư cách hiên ngang thẳng thắn, không biết sợ kẻ thù của anh,
Với tư thế một chiến binh đã từng thoát khỏi đạn, bom, mìn của bọn đồ tể Khơ me đỏ trở về,
Với lòng yêu nước trào sôi của tuổi trẻ, lòng căm thù quân cướp nước và bán nước,
Lẽ nào anh phải chết dưới tay bọn kém anh cả một trời về cái đầu, trái tim, trình độ và thành tích với Tổ Quốc!
Anh phải sống!
Bạn bè anh, cả những người chưa từng quen anh đã và đang kéo đến ngay cửa trại giam anh, giăng khẩu hiệu đòi bọn chúng mang còng số 8 ra để bắt họ vào tù chung với anh.
Mình, không còn sức và khả năng bước theo chân họ! Chỉ còn cách viết lên những dòng này trước là cầu mong anh “tai qua nạn khỏi“, sống sót để thấy được những kết quả của sự hy sinh đáng kính phục của các anh và… có ai đó vào được chốn địa ngục trần gian ở Thanh Chương đó, hãy nhắn dùm cho tôi một cái tin:
CHÍNH NHỜ ANH MÀ SỰ THOÁI HÓA CỦA TÔI BỖNG TIẾN LÊN MỘT TẦM CAO MỚI! CỰC KỲ MỚI…!
------
* Những gì mà bác TÔ HẢI cho là láo toét trên bài viết này, thì bất kỳ một thiếu niên nào ở miền nam , cũng đều đã cảm nhận được rất rõ ràng, ngay từ những ngày đầu tiên sau cái gọi là mùa xuân đại thắng ... Đấy cũng chính là ngày mà cái ác, cái giả dối lên ngôi ...Giờ đây, những kẻ cơ hội xạo sự - cách mạng 30 - ở lứa tuổi thiếu niên ngày ấy, nay cũng đã dần dần trở thành ... lãnh đạo hết ráo trọi trơn :)). Bởi dzậy, cái ác, cái giả dối ... càng ngày càng tăng, không thấy giảm, thì cũng không lạ lắm ...
Nhưng lớp con cháu của "bất kỳ thiếu niên miền Nam cũng đã cảm nhận rõ ràng ấy" lại không nghĩ như vậy sau hơn 30 năm được dạy dỗ từ lớp mầm non đến nay trong xã hội XHCN này!
Trả lờiXóaKhông tin ST hãy thử trao đổi với con bạn xem nó nghĩ gì!
Em hiểu ý chị. Bởi có học về môn tâm lý học nên thấy cũng dễ hiểu :))
Trả lờiXóaNhưng em cũng tin rằng :" Đời thay đổi, khi chúng ta thay đổi "